P1 – Pattaya: Chợ nổi, đảo Koh Larn, Alcaza show
Mong có dịp đi Thái Lan từ lâu mà bây giờ mới hiện thực hoá được. Đi tour thì vừa nhàn hạ lại tiết kiệm nhưng vì nhiều lý do nên hai vợ chồng bất đắc dĩ phải đi du lịch bụi. Tuy vất vả về đằng phương tiện đi lại nhưng bù lại chuyến đi thêm phần đáng nhớ vì tự xây dựng và chủ động về lịch trình.
Trong sân bay có sẵn các quầy bán sim data cho khách du lịch. Chúng mình mua gói thấp nhất là 8 ngày, 15 GB/ ngày, được bao nhiêu phút gọi và tin nhắn mình không nhớ rõ vì không dùng hết.
Vì chuyến đi không dài lại muốn kết hợp tham quan cả Bangkok lẫn Pattaya nên mình xác định phần lớn thời lượng ngày đầu chỉ dành cho việc di chuyển. Đặt chân đến sân bay Bangkok đã là 4 giờ chiều, chúng mình tìm một quán cơm trong sân bay để ăn tạm sau chuyến bay dài và đói. Đồ trong sân bay vừa không quá đắt so với bên ngoài, đã vậy còn rất ngon, vừa ăn vừa xuýt xoa. Lạc đề chút vậy thôi, ảnh đồ ăn sẽ được tập hợp trong một post khác.
Ăn xong tầm 5 rưỡi mới tính chuyện mua vé về thẳng từ sân bay Bangkok đến Pattaya. Cứ ngỡ giao thông công cộng của Thái cũng dễ dàng như ở Hàn, ai ngờ mắc sai lầm nghiêm trọng. Có duy nhất một quầy nhỏ ở tầng 1 bán vé xe khách đi Pattaya, và các chuyến gần nhất đã hết vé, chỉ còn lại chuyến 8h. Sau khi tính toán các phương hướng thì đành ngậm ngùi mua vé và vật vờ trong sân bay 2 tiếng rưỡi. Dù sao có những khách du lịch còn kém may hơn vì không mua được vé chuyến 8h cũng là chuyến cuối cùng trong ngày.
Xe đi đến 10 rưỡi thì đến gần nơi mình đặt phòng. Chúng mình chưa ăn tối nhưng may là ở Thái hay có chợ đêm mở đến 11 rưỡi hoặc có khi 1-2 giờ sáng.
Ngày hôm sau đi chợ nổi, vé vào cửa 200 Baht còn muốn đi thuyền thì 800 Baht. Lần đầu được đi chợ nổi nên gặp góc nào mình cũng chụp lia lịa. Trong đây người ta bán các món bún, gỏi, đồ ăn vặt, giải khát, quà lưu niệm, đặc sản,… Gặp cực nhiều đoàn Vn du lịch ở đây luôn.
Kết thúc chuyến đi, mình book Grab để kịp đi show Alcaza (đã đặt vé trước) và có một trải nghiệm hoảng hốt luôn. Quét mãi quét mãi mà không có tài xế nào nhận cuốc, mặc dù trên map thỉnh thoảng hiện lên 1-2 cái xe. Trời nắng nóng mà cứ phải di chuyển đến cổng này cổng kia của chợ mong bắt được xe mà cũng không ăn thua. Nhiều lúc bất lực hỏi bác bảo vệ có cách nào không thì ngừơi ta cũng chỉ biết lắc đầu. Không đi được tour thật là khổ sở haizz.
Ngồi quét tầm 1 tiếng (vì cũng chả còn cách nào khác) thì may thay có một bác tài nhận chuyến. Cuối cùng bọn mình vẫn kịp đến và thưởng thức show diễn một cách trọn vẹn.
Xem show xong tầm 10 rưỡi tối, mình ra chợ đêm quanh đó đi ăn. Tình cờ thấy pháo hoa vang trời mới biết tối đó là International Firework Festival. Càng lúc người trên đường và trên bãi biển càng đông như kiến. Đến lúc về mới thật sự khổ sở vì không quét được Grab. Đứng ở mấy phố đi bộ đã đành, đi mấy km ra đến đường lớn mà cũng không Grab nào nhận. Cuối cùng mình vẫy taxi trong vô vọng thì thấy một chiếc không rẽ về phía mình nhưng rẽ vào ngõ bên cạnh. Hoá ra ngay đó có một cây xăng khuất tầm nhìn. Mình chạy ra hỏi bác taxi có nhận chở về Nam Pattaya không và cuối cùng cũng về được tới nhà nghỉ trong tình trạng tả tơi.
Hôm sau mình đi đảo Koh Larn (Coral Island) xong chiều tối sẽ nhận phòng ở Bangkok
Quá hãi về trải nghiệm bắt Grab ở Pattaya nên thay vì để lại hành lý ở nhà nghỉ, 2 vợ chồng lóc cóc xách va li luôn ra bến Bali Hai Pier. Từ bến này có thể bắt tàu ra Koh Larn, cũng có thể bắt xe khach ra Bangkok nên khả năng nhỡ xe sẽ giảm thiểu.
Ở bến hay có mấy cô cầm bảng chào giá tàu ra Koh Larn 200 Baht nhưng mọi người nên mua trực tiếp trên tàu, có 30 Baht mỗi người thôi. Ở đấy cũng có tủ locker (hơi khó tìm chút). Gửi hành lý tầm 40 Baht 1 giờ gì đó.
Biển ở Koh Larn chắc là đẹp nhất so với các bãi biển mình từng đi. Cụ thể xem ảnh sẽ rõ nha. Từ Koh Larn về đến cảng và mua vé xe khachs chuyến cuối lúc 7h, bọn mình vẫn còn dư thời gian ăn bữa tối cùng sinh tố dừa và trà Thái xanh ở quán ăn gần bến xe.
Buổi tối cuối tuần có hai người khệ nệ mang vali lên xe, rời Pattaya đến Bangkok trong sự mãn nguyện và háo hức, mà không biết chuyện gì đang chờ đợi ở trước mắt
Ui mỏi tay quá, một ngày đẹp trời sẽ review tiếp
P2 – Hoàng cung và quần thể chùa chiền, chợ địa phương, du thuyền sông Chao Phra.
Trước khi review tiếp thì mình bổ sung chút phần 1: Việc bắt Grab ở Pattaya không hẳn là quá khó, 10 lần bắt thì cũng có 8 lần không gặp vấn đề gì. Còn lại 2 lần chắc do muốn đi quãng đường xa tầm 13km gì đó thì hên xui nhé.
Rời khỏi Pattaya thì điểm dừng chân tiếp theo của mình là Krung Thep Mahanakhon Amon Rattanakosin Mahinthara Ayuthaya Mahadilok Phop Noppharat Ratchathani Burirom Udomratchaniwet Mahasathan Amon Piman Awatan Sathit Sakkathattiya Witsanukam Prasit (hay còn gọi là Bangkok).
Ngồi trên xe, mình đã mường tượng Bangkok giống Hà Nội hay Sài Gòn như thế nào. Nhưng không, đường phố của họ cứ rộng rãi gọn gàng kiểu gì ấy, không thấy hình bóng quen thuộc của đường phố Việt Nam.
À giao thông ở Bangkok cũng khá tiện lợi nhé. Vừa có hệ thống xe bus mà vừa bắt grab cũng dễ, quét chưa được 1 phút đã có người nhận chuyến rồi. Có điều đặt taxi xong thì bao giờ cũng phải chờ 10-15 phút để người ta đến đón vì đường xá ở đây hay bị tắc.
Trước đó bọn mình có đặt một phòng giảm giá nên cũng không kỳ vọng nhiều. Đến khi nhận phòng thì shock nhẹ . Tại chưa bao giờ được ở căn phòng đẹp như thế. Tự dưng bọn mình cảm thấy chuyến đi thật quá may mắn và thuận lợi. Thì..Bùm… một người lăn ra sốt còn một người mất ngủ cả đêm không rõ lý do. Cả hai không ngủ được đến tầm 5h sáng thì bắt đầu có triệu chứng của ngộ độc thực phẩm cấp do đồ ăn kém vệ sinh Đến đây thì thấy tai hại vì quên mang Berberin khi đi du lịch.
Gần sáng bọn mình chợp mắt được khoảng 2 tiếng rồi cũng phải dậy trả phòng và rời đi luôn vì trót đặt tour tham quan Bangkok bắt đầu từ 9h.
Dù mệt nhưng hai vợ chồng cũng cố để đi tham quan vì tối là bay về Hàn Quốc rồi.
Trước khi đến quần thể Hoàng cung thì bác dẫn tour có đưa bọn mình đi bus ngang qua khu China town. Dù thoáng qua nhưng thấy khu đó có vẻ đông đúc và nhiều món ăn ngon.
Sau đó đến đoạn check in vào Hoàng cung. Người ta quy định trang phục và vật dụng mang vào khá nghiêm ngặt nên mọi người để ý nhé. Không mang bật lửa và vật nhọn, không mặc quần hoặc váy ngắn, nếu trót mặc rồi thì phải mua tạm cái quần mặc ngoài của mấy người bán rong trước cổng.
Phải công nhận cung điện và chùa chiền của Thái rất đẹp và lung linh với màu hoàng kim chủ đạo và từng đường nét chạm khảm tinh xảo. Chắc là xem hình sẽ rõ hơn chứ miêu tả thì cũng không hết được.
Theo kế hoạch là tham quan cung điện, sau đó thì không có sau đó vì hai vợ chồng còn đang xỉu lên xỉu xuống vì ốm, thiếu ngủ, đói nhưng lại sợ đồ ăn May có anh ở tour agency cho vài viên thuốc cầm cự với bác hdv cũng nhiệt tình hướng dẫn mua thuốc. Nhưng cuối cùng vẫn là phải bỏ dở kế hoạch tham quan ở Bangkok và ngồi chợp mắt qua loa ở Starbucks.
Chiều tối trước khi bắt tàu điện ngầm ra sân bay, bọn mình ghé qua Siam Paragon. Bao nhiêu sơn hào hải vị ở tầng 1 nhưng cũng chỉ biết nhìn ngán ngẩm vì thấy đồ ăn là sợ, cũng không mua sắm được gì mấy. Tìm mãi mới thấy có món gần giống cháo để ăn lấy sức.
Thái Lan vẫn chưa làm bọn mình hết ngạc nhiên cho đến tận khi ra sân bay.
Tổng kết những điều rút ra trong chuyến đi:
– Nhìn chung con người Thái Lan hiền lành, thật thà. Bên cạnh đó họ cũng linh hoạt và tỉ lệ phổ cập giao tiếp tiếng Anh khá cao. Ngoài cảnh đẹp thiên nhiên thì người Thái làm dịch vụ rất tốt nên chả trách du lịch là một trong những nguồn thu nhập chính của quốc gia này.
– Qua tham khaỏ anh em bạn bè thì việc bị ngộ độc thực phẩm khi du lịch Thái cũng không phải hiếm. Vệ sinh an toàn thực phẩm của họ ngang ngửa Việt Nam thôi, có điều mình chưa miễn dịch với hệ vi khuẩn của họ. Ăn quán từ bình dân trở xuống thì sẽ hên xui. Bằng chứng là hôm trước ăn linh tinh ở mấy quán dân dã khu chợ nổi thì không sao, hôm sau ăn chín uống sôi ở quán cạnh bến xe thì lại dính. Nên là ai muốn cẩn thận thì có thể ăn trong các quán buffet sang chảnh hoặc Siam Paragon cũng có nhiều món không đắt lắm. Nhưng mà đến Thái Lan mà không ăn thử mấy quán rong hoặc mấy khu chợ đêm thì quả là phí, nên mọi người cứ cân nhắc các trường hợp.
– Ở Thái hầu như chỉ thấy các cửa hàng tiện lợi 7/11 đủ loại quy mô hoặc siêu thị tích hợp trong khu mua sắm đắt tiền, chứ không thấy mấy siêu thị tầm trung. Hay do mình chưa đi đủ lâu nên không biết.
Nhớ ra điều gì nữa mình sẽ bổ sung sau. Dù sao thì chuyến đi cũng để lại nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
P3 – Đồ ăn ở Thái Lan
Ẩm thực Thái Lan chịu ảnh hưởng lớn của Ấn Độ và Trung Quốc và khá giống với miền Nam Việt Nam. Cũng phải thôi vì hai nước đều cùng khu vực Indochina.
Trong các món mình từng ăn thì tạm đề cử danh sách nhất định phải thử như sau:
– Hạng 1: Xôi xoài, trà thái đỏ, cơm rang dứa, pad Thái.
– Hạng 2: Tomyum, thịt quay; hoa quả tươi như dừa, xoài, quả mây, … ăn ngọt lịm luôn, có chút ngon hơn Vn. Ngoài ra còn đủ loại set hoa quả ổi, xoài chua … kèm nước chấm kho quẹt bán trong 7/11. Một set rất rẻ mà ăn đã.
– Hạng 3: Da gà, da lợn giòn, sinh tố ở quán cóc – đôi khi vẫn mua được ở nước khác mà không cần đi Thái.
Ngoài ra còn nhiều món khác như bún trộn, mì ăn liền, xiên hải sản nướng… cũng ngon mà không đặc sắc bằng mấy món trên.
Còn một món không có trong danh sách. Ngày đầu tiên đến Thái, mình đã hứa với lòng là phải ăn ít nhất một quả sầu riêng Monthong. Cuối cùng lại không có duyên